Lối xưa
Chiều nay, trời mây bảng lảng, nó
thả bộ trên con đường đầy hương hoa sữa. Thỉnh thoảng, có cơn gió nhẹ thổi
hương hoa sữa lất phất bay ngang qua mũi nó. Nó chun mũi lại, kể ra mùi hương
hoa sữa thoang thoảng thì thích thật. Nhưng, nếu hương ngạt ngào quá cũng thật
khó chịu. Thế là một mùa thu nữa đã về giữa phố phường Hà Nội. Nó vừa đi, vừa
suy nghĩ mông lung, vừa đếm từng bước chân, thỉnh thoảng liếc nhìn dòng xe cộ
đi lại trên đường và lướt đọc biển số, cộng điểm xem xe nào có biển số đẹp và
rồi, nó lại nghĩ đến việc đánh một con lô, con đề gì đó có thể mang lại may mắn
cho nó…Bất chợt nó nhếch môi cười về ý nghĩ vẩn vơ đó. Nó cứ đi, đi trong vô
định...
Cứ đi, đi trong vô định... (Nguồn: Internet)
Nó đi, đi mãi mà quên nhìn đồng
hồ. Lúc sờ đến chiếc điện thoại trong túi thì đã hết pin tự bao giờ. Thảo nào,
bằng đấy thời gian nó đi bộ mà không có một tiếng tò te nào phát ra từ chiếc
điện thoại. Thật lạ làm sao??? Bóng tối đã bao trùm lên tất cả phố phường đô
thị, những hàng cây, những con phố…Bất giác, nó thấy ghê sợ bóng tối một cách lạ
lùng. Nó đã đọc được một truyện ngắn của một nhà văn nào đó ở bên Phương Tây
nói về sự đam mê, thích bóng tối nhưng cuối cùng nhân vật trong truyện cũng ghê
sợ bóng tối ma quỷ đó. Và, nó liên tưởng không biết lúc này nó có giống với
nhân vật trong truyện đó không?
Những ánh đèn vàng nhợt nhạt hắt
xuống đường, dòng xe trên đường thưa dần, có lẽ đã về đêm. Bất giác, nó dừng
lại nhìn trân trân một chiếc xe máy vừa lướt qua mà nó thấy quen quen làm sao.
Nó cứ nhìn mặc dù bóng dáng chiếc xe cùng người ngồi trên xe đã đi về xa hút
cuối con phố nó đang đi. Nó nhìn lên biển hiệu ở đường, thì ra, đây là con phố
X, một con phố quá quen thuộc với nó khi xưa. Nhưng, kể từ khi nó nhận được tin
nhắn của người mà nó yêu thương thì dường như nó không bao giờ đi qua con phố
đó nữa. Nếu có việc phải đi qua con phố đó nó cũng tìm một đường đi khác mặc dù
có xa hơn gấp bội. Thế mà, không hiểu sao hôm nay nó lại đi vào con đường này.
Thật là xúi quẩy làm sao!?
Ánh đèn vàng nhợt nhạt hắt xuống đường, dòng xe trên đường thưa dần... (Nguồn: Internet)
Những kỷ niệm xưa lại ùa về trong đầu nó. Nó
không muốn nghĩ đến, nhưng những ký ức buồn vui xa xưa lại ùa về như cơn lũ
quét. Nó không khóc nữa, có lẽ nước mắt đã cạn quá rồi. Mắt nó buồn, khô khóc.
Nó cười mình, cười người, cười cuộc đời của nó sao có lắm éo le. Hình bóng lúc
nãy quả thật đúng là người nó thương yêu năm xưa, điệu bộ ngồi xe đó không thể
lẫn vào đâu được. Nhưng người đó đã đèo một “bóng hồng” khác. Thời gian trôi đi
nhanh thật, mới đó mà đã gần hai năm rồi thì điều mà nó trông thấy không có gì
làm lạ. Nhưng sao, tim nó vẫn nhói đau nhỉ? Nó lấy tay, vỗ vỗ vào trán mình ý
bảo rằng đừng có suy nghĩ vẩn vơ nữa. Nhưng vẫn không ăn thua. Thôi mặc kệ, nốt
lần này nữa thôi nhỏ nha - bụng bảo dạ như thế và mặc cho dòng ký ức cứ trôi,
trôi đi theo trục thời gian. Cuối cùng, nó cũng hiểu ra được rằng, trong cuộc
sống không có gì là tuyệt đối, bất biến cả ngoại trừ một số lý thuyết khoa học.
Nay con đường xưa như vắng lặng , khi không còn ai cùng lối về. Em lê từng bước chân lẻ loi
Đêm. Cơn gió mạnh cuốn những chiếc lá vàng tấp vào người nó, kế theo là một cơn mưa rào thật to. Mưa. Mưa rồi! Nó ngẩng mặt lên trời như muốn những hạt mưa xối xả cuốn đi những hoài niệm, ký ức xa xưa để kéo nó về với thực tại cuộc sống. Nó đã đọc được ở đâu đó một câu nói nghe cũng hay hay và nó nhớ mãi, đại khái là: Tôi muốn đi trong mưa vì khi đi trong mưa không ai biết mình đang khóc… Nhưng, ngay giờ này nó có khóc đâu nhưng nó thích đi dưới cơn mưa này để cho nước mưa gột rửa tâm hồn u uẩn của nó bấy lâu nay. Trả nó về với những hồn nhiên, ngây thơ năm xưa, không buồn phiền, lo lắng nữa…Văng vẳng đâu đây lời bài hát "Lối xưa"... nghe thăm thẳm buồn: Cứ mỗi lần đi qua lối xưa, em nghe cay xé lòng. Lối cũ còn in bao dấu chân, thuở ta cùng sánh bước. Nay con đường xưa như vắng lặng , khi không còn ai cùng lối về. Em lê từng bước chân lẻ loi...
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.